Những đứa trẻ chưa bao giờ nhìn thấy ánh mặt trời

Một đứa trẻ chưa bao giờ nhìn thấy ánh mặt trời

  Con là một đứa trẻ như thế, một đứa trẻ chưa bao giờ nhìn thấy ánh mặt trời, cũng chưa bao giờ thực sự nhìn thấy hình hài của mình ra sao. Con đang ở một nơi tăm tối không ai nhìn thấy, và ba mẹ biết không, con không chỉ có một mình, cứ mỗi năm lại có thêm tầm từ 1,2 triệu đến 1,6 triệu bạn nữa sẽ đến đây cùng với con. Con không buồn đâu, vì ở đây rất đông, rất đông những đứa trẻ không bao giờ nhìn thấy ánh mặt trời.

Một đứa trẻ chưa bao giờ nhìn thấy ánh mặt trời

Con vẫn còn nhớ những giây phút đầu tiên con được hình thành ra trong cuộc sống này, những giây phút ấy thật ngắn ngủi nhưng con sẽ luôn nhớ mãi. Con chưa bao giờ được nếm dòng sữa ngọt ngào của mẹ, cũng chưa bao giờ được nằm trong vòng tay ấm áp của ba, nhưng con vẫn cảm nhận được hơi ấm, được sức sống của mẹ hàng ngày truyền vào con trong khoảng thời gian ngắn ngủi ấy.

    Con tuy trong bụng mẹ nhưng vẫn nghe được những lần ba mẹ cãi vã, những lần to tiếng ầm ĩ, tất cả chỉ là vì CON. Con nằm trong bụng mẹ nhưng con vẫn còn nhớ được cảm giác lúc mẹ run lên bần bật, lúc mẹ sợ hãi òa khóc khi biết mình có CON. Lúc ấy, con đã biết, con là một đứa trẻ chưa bao giờ được chào đón trên thế giới này. Xin lỗi ba mẹ, vì con đã xuất hiện và làm bố mẹ phải khổ sở vì CON.

      Lúc mẹ vào phòng mổ, mẹ run lên vì sợ hãi, mẹ khóc nấc lên từng hồi vì đau đớn, mẹ biết không, ở trong này con cũng khóc, con cố gào lên đến khản cổ nhưng không thốt thành lời, nước mắt con cũng chăng thể nào rơi được. Rồi con cũng ra đi, rời khỏi thế giới này, con đến cuộc đời này thật nhanh và ra đi cũng thật chóng vánh.

     Con nhìn những đứa trẻ may mắn được sinh ra cùng thời gian ấy, chúng kêu khóc thật to, nước mắt ngắn nước mắt dài như báo hiệu cho cả thế gian này biết vì sự có mặt của chúng. Con nhìn và ghen tỵ, con ước mình cũng có lần được khóc lên thật to như thế, được gào lên như thế, nhưng mà không được mẹ ơi! Con, một đứa trẻ đến không ai biết, ra đi chẳng ai hay, bỏ lại sau lưng không một nỗi mong nhớ, một đứa trẻ chưa bao giờ nhìn thấy ánh mặt trời.

   Ba mẹ à! Con nói điều này không phải để trách móc, ba mẹ là người mang đến cho con quyền xuất hiện trên thế gian này nhưng phải chi cho con thêm cái quyền để được sống, để được yêu thương để con nhìn thấy bầu trời, để được nhìn thấy những đàn chim chao lượn, để con được vui đùa, để được cười ,được khóc như bao đứa trẻ khác. Ba mẹ ơi, giá mà, giá mà ba mẹ có thể cho con thêm điều ấy.

Ở nơi tối tăm này con vẫn sống tốt, con vẫn vui vẻ và hoà nhập nhanh, những người bạn ở đây cũng rất tốt với con, con vẫn thừa hưởng sự mạnh mẽ từ ba và nét đáng yêu của mẹ. Ở noi này, con vẫn luôn cầu chúc cho ba mẹ được sống hạnh phúc, và sẽ có những đứa con khác may mắn hơn con. Những đứa trẻ thực sự được sống và được nhìn thấy ánh mặt trời.

  GỬI ba mẹ, đứa con HẠNH PHÚC của ba mẹ .

Mỗi năm, tại Việt Nam có đến 1,2 triệu đến 1,6 triệu đứa bé không được sinh ra, cứ một đứa trẻ được ra đời lại có một bào thai khác bị bỏ đi. Hãy trân trọng một sự sống mới, hoặc thực hiện các biện pháp phòng tránh thai khoa học để không phải hối tiếc trong tương lai.

By: @khanhvy
Làm việc tại: wikimamy

Nguồn: Internet

Xem thêm Blog
Cách nhận biết có thai hay không đơn giản

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *